Một mình ngồi ngắm bầu trời ,ngắm các vì sao ,ngắm bóng đêm ,cảm giác thật khó tả ......Cứ như mình đang bay giữa màn đêm ,bay giữa những suy nghĩ , ôi cái màn đêm lạnh lẽo ! khiến lòng người trở nên bay bổng ....Những cơn gió thoảng qua đưa những dòng cảm xúc khác nhau tràn về .......
Chẳng biết mình đang muốn gì nữa ....muốn một người ở bên cạnh hay muốn có ai đó để quan tâm , để xua tan đi màn đêm ,xua tan cái lạnh lẽo đáng sợ này ........
Tôi thấy sợ ..những cũng yêu quý nó !
Tôi cứ ngồi như thế, tôi suy nghĩ về mọi thứ ................Có những lúc tôi sai lầm cũng như vấp ngã .......đã có lúc tôi làm những người tôi yêu quý buồn và thất vọng.......Những tôi chỉ muốn nói ..có những việc ..những quyết định ..tôi luôn mong nhưng người bên cạnh tôi thật hạnh phúc và sống vui vẻ .........Tôi không biết ngày mai sẽ như thế nào nữa ................những tôi sẽ sống với chính bản thân mình.....sống vì tất cả những người mà tôi yêu quý .......